HOÀI NIỆM CHIỀU ĐÔNG

 

Nhà Thờ Núi Nha Trang xưa dâng lễ

Lưu niệm tình tôi một thuở khó phai

Buông lơi lả tóc mây tôi ngây dại

Nàng nguyện cầu Đức Mẹ dưới Tượng Đài

 

Ngày Chúa Nhật chớm Đông trữ tình ấy

Bóng Giáo Đường ngả nắng tím về chiều

Áo lụa trắng bay tà che tà đậy

Khung trời thơ nàng dáng ngọc yêu kiều

 

Mắt trao gởi duyên tình như một điệu

Phải lòng trong nhưng ngoài vẫn còn e

Thẹn thùng nàng xõa tóc nhẹ nghiêng che

Môi chúm chím nụ hương trinh con gái

 

Vẻ thò thẹn, mở lời nàng e ngại

Má ươm hồng mắt mướt sáng long lanh

Dung giăng tản bộ khuôn viên thắng cảnh

Đưa nàng vào quán nước nhạc tình ca

 

Cổng nhà xứ cây Ngọc Lan xanh lá

Tháp chuông cao vang vọng mỗi chiều tà

Ngọc Lan tỏa hương nồng nàn thơm dịu

Hồn trở về ngây ngất một trời thơ

 

Từ dạo ấy tâm tư nàng thầm nhớ

Vẳng đâu đây thổn thức tiếng tơ lòng

Lời yêu ái ban đầu còn lắng đọng

Mơ Chiều Đông Hoài Niệm mãi ngàn sau.

                                                                   Tuổi Mơ Vào Đời

                                                                 1970