SƯƠNG LẠNH ĐÊM KHUYA
Duyên tao ngộ ấm tình đêm sương lạnh
Bướm dìu hoa vào vườn mộng diễm kiều
Thông vi vu trong gió ngàn nâng cánh
Thủ thỉ thì thầm, cung điệu hương yêu
Ánh trăng non ngang lưng đồi chiếu dịu
Ngày đầu xuân mình hẹn hò bên nhau
Bao ước mơ hạnh ngộ buổi ban đầu
Giờ thể hiện những đêm thương ngày mến
Đắm đuối môi hôn rợn lòng xao xuyến
Ngập sóng tình khóe mắt ướt long lanh
Xây mộng vàng thuyền đỗ bến xuân xanh
Tình say đắm như mây ngàn bay mỏi
Ánh mắt du tình, nàng thầm trao gởi
Ngôn ngữ tình tỏ dấu hiệu đôi tay
Diễm ảo xuân thắm đượm má môi hồng
Rối tóc huyền nàng xiết tròn tay mộng
Cung điệu ái ân, miên man niềm nhớ
Lối đi về Mai Đào nở thắm tươi
Đêm Đà Lạt suối tình như thác đổ
Đổ ngập tràn, nguồn hạnh phúc khôn vơi.
1973