NHỚ MỘT VẦNG TRĂNG
Gợi nhớ thương vầng trăng xưa hoài niệm
Ánh sao khuya đom đóm dải ngân hà
Bàng bạc ngà soi loang loáng màn đêm
Trời trong vắt mây lãng du xa vắng
Hạ trắng cổng trường anh chờ chiều nắng
Tiếng chuông reo hoa bướm tỏa nhởn nhơ
Tà áo dài khép nép dáng người thơ
Chân sáo tung tăng hồng đào gót nhỏ
Dòng kỷ niệm hương yêu kiều muôn thuở
Thắm học đường hoa phượng đỏ khó quên
Đỏ phượng thắm tim người tình thương mến
Lính trẻ không quân, cô bé học trò
Miên man tâm tư đêm trăng gối mộng
Rót mật vào tôi ngày tháng mặn nồng
Nha Trang một thời để yêu để nhớ
Từng phút êm đềm biết thuở nào nguôi
Buông tâm trí qua không gian buồn vợi
Ngày đó quê hương loạn lạc bốn phương
Đại bác vọng về, rền vang trăng cuối
Xé nát lòng, đôi trẻ đêm chia phôi
Trăng xưa ánh hỏa châu rơi
Nay trăng hoài niệm ngày rời xa nhau
Dù người phiêu bạt phương nao
Tình tôi vẫn thắm một màu yêu đương
Mây bay vạn hướng ngàn phương
Cho tôi nhắn gởi niềm vương vấn lòng
Chia ly năm tháng xuôi dòng
Tóc xanh điểm bạc, tình nồng vẫn xanh!
1999