BẾN ĐÒ CHIỀU THU
Chiều hôm bến đò sầu tư tức cảnh
Thu lá vàng rơi bịn rịn lìa cành
Bến vắng khách vắng cả người xưa ấy
Người tình thơ thời cắp sách ngày xanh
Đò ngang bến đỗ neo dây cô quạnh
Bập bềnh dòng nước lục bình cuốn trôi
Mây bay gợn sóng bên sông em đợi
Đợi trông chờ người lính trẻ năm xưa
Biền biệt bao mùa Thu vàng đổi lá
Nhuốm vàng từng trang lưu bút đôi ta
Cỏ úa lối mòn dẫn về xóm chợ
Khóm tre bên đường rũ bóng bơ vơ
Buồn số phận duyên tình chia đôi ngả
Chốn sa trường nhớ bóng nhỏ anh thương
Nơi hậu phương em trọn mối sầu vương
Tiền tuyến đạn bom, bao người gục ngã
Tâm trí xa buông tơ lòng buồn bã
Mỏi mòn trông tóc huyền bạc phai màu
Chinh chiến cổ lai người xưa đâu tá
Lời cổ thi trĩu nặng gợn lòng đau
Duyên mình lỡ chuyện trầu cau
Đường tình đôi ngả ngày nao tao phùng
Âm thầm ôm mối tình chung
Người thương kẻ nhớ biết chừng nào nguôi.
1973