GIỌT LỆ TRONG MƯA
Mưa vẫn rơi, thành phố sớm lên đèn
Góc con đường tình thoáng bóng người yêu
Che dù đỏ trong tay nghiêng em đến
Tóc huyền buông rơi bờ ngực diễm kiều
Bà ba tím xẻ đôi tà mộng tưởng
Thấm ướt mưa ướt mướt một trời thương
Gấu lụa trắng ôm chân sen guốc nhỏ
Người mình thương mình đâu để sầu vương
Sâu tâm tư kết cấu vũng lệ sầu
Mối tình đầu sầu đậm giọt mưa ngâu
Nụ cười duyên mềm lòng anh yêu dấu
Đời lặng trôi nào trôi thuở ban đầu
Nay cách biệt không gian buồn cô đọng
Tâm nhói đau ghi khắc một bóng hình
Ôm kỷ niệm, chuỗi dài ngày trông ngóng
Thuở yêu đương đắm đuối một khối tình
Anh đừng để sau bao ngày xa vắng
Ô Thước xây cầu cầu vẫn bơ vơ
Mắt u buồn em mơ ngày thêu nắng
Người trở về bến nước cũ đang chờ
Thôi anh nhé tình mình là nỗi nhớ
Tuôn thành dòng đẫm giọt lệ trong mưa
Sân trường phố vẫn như xưa
Nhưng nay vắng bóng anh đưa em về.
Nha Trang Một Chiều Thu
1972