LÁ VÀNG TRONG MƯA
Thu sang gọi mùa ngâu mưa lạnh giá
Trời phớt xanh quyện ráng tím trong mây
Từng cánh nhạn hắt hiu bay khắc khoải
Nắng nhạt nhòa vắng bướm ngẩn ngơ hoa
Thu chết ngất trụi trơ cành rụng lá
Khách bộ hành thầm bước dưới rặng cây
Cơn gió lộng cuộn lá vàng tơi tả
Người cũng buồn tơi tả héo tháng ngày
Ngồi hồi tưởng những ngày xưa yêu ái
Thổn thức thu mưa, ngỡ tiếng tơ lòng
Nón bài thơ nắng nhòa lịm thơ phai
Quà người tặng cũng úa vàng theo mộng
Thời gian cuốn đưa ta vào nẻo trống
Cúi mặt sầu ôm lẻ bóng đơn côi
Men yêu xưa thấm đậm ngập nét đời
Âm thầm gậm nát tình trong mộng tưởng
Thu ký ức kết sầu thành pho tượng
Lá vàng trong mưa tình thoảng hương xưa
Buồn tàn thu tàn cả một mùa thương
Giờ chia cách muôn ngàn trùng đôi ngả.
1974